Đã từng đi đến tận cùng Mũi Cà Mau,êngliêngcộtcờLũngCútổng đài viettel điểm cực nam Tổ quốc, trong cuộc hành trình dài phượt Đông - Tây Bắc lần này, chúng tôi, những người con của miền Nam đã thống nhất trong lịch trình của mình nhất định phải ghé thăm cột cờ Lũng Cú, thuộc tỉnh Hà Giang.
Từ Hà Nội, chúng tôi vượt qua những danh thắng như Hồ Ba Bể, thác Bản Giốc, qua những cung đường đẹp như tranh cũng như những đoạn đầy hiểm trở và ngập lầy trong bùn đất. Mèo Vạc đón chúng tôi bằng trận mưa to tầm tã cả đêm. Sau đêm nghỉ tại đây, sáng sớm cả đoàn lại tiếp tục lên đường, cột cờ Lũng Cú thẳng tiến.
Cả bầu trời vẫn âm u, xám xịt, mây mờ mịt, tầm nhìn hạn chế, có những đoạn cả người và xe như bồng bềnh "bơi" trong biển mây. Mưa vẫn nặng hạt, không ai bảo ai nhưng trong lòng chúng tôi đầy lo lắng nếu thời tiết cứ như thế này thì hành trình leo lên cột cờ Lũng Cú sẽ vất vả lắm đây.
|
Tới thị trấn Lũng Cú, cả đoàn reo mừng khi thấy ở đây mưa đã tạnh hẳn, bầu trời đã trong hơn, chứ không còn âm u, có cảm giác đổ sập xuống bất cứ lúc nào như đoạn đường chúng tôi vừa qua.
Những âm thanh vui tai vang lên từ xa xa, xe đi chậm lại, chúng tôi nhìn nhau tò mò, anh tài xế giải thích phía trước có một đàn trâu bò đang được người dân đưa lên núi, và âm thanh đó phát ra từ những chiếc lục lạc đeo trên cổ chúng.
Các con vật này được chăn thả trên núi, hay bị thất lạc, chủ nó nghe tiếng lục lạc mà tìm ra chúng đưa về chuồng.
Và quả thật, chỉ ít phút sau, hình ảnh những em thơ, cụ già đang cười nói vui vẻ lùa một đàn trâu bò và dê thong thả bên đường khiến chúng tôi vô cùng thích thú.
|
Lúc ấy, một thành viên trong đoàn reo lên khi thấy xa xa trên nền trời đã hửng nắng, xanh trong, giữa trùng điệp núi rừng là lá cờ trên đỉnh Lũng Cú đang phần phật tung bay trong gió. Cả một hành trình dài vất vả, hình ảnh lá cờ Tổ quốc, cái màu đỏ tươi ấy như chạy thẳng vào tim chúng tôi, âm vang đâu đây hồn thiêng sông núi, gợi nên một cảm giác tự hào, đầy niềm tin và hy vọng.
Xe dừng lại tại Đồn biên phòng dưới chân núi Rồng. Từ đây, chúng tôi bắt đầu hành trình đếm bậc thang lên đỉnh. Mỗi người mang theo chiếc áo mưa mỏng đã trang bị từ trước phòng trường hợp trời sẽ đổ mưa bất chợt.
|
Theo lối chính có đến 389 bậc thang đá, chúng tôi bước lên đỉnh núi Rồng nơi đặt cột cờ. Rồi đi theo vòng xoáy trôn ốc bằng sắt với 140 bậc trong lòng cột cờ nữa, chúng tôi đã leo lên đến đỉnh cột cờ.
Trong không gian hẹp, mờ tối, một vòm sáng mở ra trên đỉnh đầu với khoảng trời sáng bừng cùng tiếng lá cờ phần phật trong gió. Mọi người reo lên “Đến rồi! Đến rồi!”. Giây phút ấy, như cả Tổ quốc đang sừng sững trong tâm hồn mỗi chúng tôi thiêng liêng và hùng vĩ biết bao.
Cột cờ Lũng Cú nằm ở đỉnh Lũng Cú hay còn gọi là đỉnh núi Rồng (Long Sơn) có độ cao khoảng 1.700 m so với mực nước biển. Từ đỉnh cột nhìn xuống xung quanh, mênh mông trước cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ với cao nguyên đá Đồng Văn trùng điệp, với những khoảnh ruộng bậc thang xen giữa các xóm bản Lô Lô Chải, Séo Lủng, Cẳn Tằng... tất cả vẽ nên một bức tranh làng quê với vẻ đẹp hoang sơ nhưng đầy thơ mộng, thanh bình của vùng non cao.
Từ trên đỉnh cột cờ nhìn xuống đất ta sẽ thấy hai bên đỉnh núi có hai hồ nước Lô Lô nằm gần như đối xứng nhau, quanh năm không bao giờ cạn nước và là nguồn nước cho đồng bào dân tộc trong vùng sử dụng, được người dân nơi đây ví như “mắt rồng”.
|
Tôi còn nhớ, trong một bài ký, có nhà thơ đã từng viết: “Là người Việt Nam, nếu chưa một lần được đứng trên đỉnh Lũng Cú để ngắm lá cờ của Tổ quốc, kể ra vẫn thiếu thiếu cái gì đó…”. Đoàn chúng tôi, trong hành trình này ai cũng là người lần đầu được đặt chân đến đỉnh Lũng Cú - nơi cực bắc của Tổ quốc, được nhìn lá cờ Tổ quốc tung bay trước gió đều cảm nhận được câu này.
Tự hào, xúc động đến rưng rưng. Mọi cảm xúc đều thăng hoa, có lẽ đây cũng là cảm giác chung của những du khách đã từng đặt chân đến đỉnh cột cờ này. Được ôm trọn một phần quê hương trong tầm mắt, chắc chắn trong mỗi người càng thấy thêm yêu Tổ quốc Việt Nam.
Chia tay đỉnh Lũng Cú, chúng tôi lại tiếp tục hành trình rong ruổi trên những chặng đường đã định, trong lòng vẫn còn cảm giác lâng lâng khó tả.
Vừa chia tay Lũng Cú, một vùng đất nghèo với thiên nhiên còn khắc nghiệt nhưng chúng tôi đã da diết nhớ nhung. Trong lòng thầm tự nhủ sẽ có một ngày quay lại nơi đây, được đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng năm cánh để thấy quê hương mình tươi đẹp với sức sống đầy mãnh liệt. Trong gian khó, vẫn quật cường vươn lên.
|
Bài:Diệu Thúy - Ảnh: Chí Mỹ
>> Tổ quốc hiên ngang cột cờ Lũng Cú
>> Mối tình quân dân trên đỉnh Lũng Cú
>> Hùng vĩ thác Bản Giốc